admin

Cuối năm 1924 Nguyễn Ái Quốc Về Quảng Châu Để Kiến Tạo Nền Móng Cách Mạng Việt Nam

Cuối năm 1924, Nguyễn Ái Quốc về Quảng Châu đánh dấu một chương mới, đầy ý nghĩa trong lịch sử cách mạng Việt Nam. Chuyến đi này không đơn thuần là một cuộc dịch chuyển địa lý. Đó là một quyết định chiến lược, mang tầm vóc lịch sử, nhằm mục đích tổ chức lại phong trào yêu nước và chuẩn bị những điều kiện cần thiết cho sự ra đời của một chính Đảng Cộng sản tiên phong. Sự hiện diện của Người tại Quảng Châu đã đặt nền móng vững chắc cho phong trào cách mạng Việt Nam phát triển theo con đường vô sản, định hình tư tưởng và phương pháp hoạt động cho hàng loạt tổ chức cách mạng sau này. Đây là thời kỳ Người tập trung vào việc đào tạo thanh niên yêu nước và truyền bá lý luận Mác-Lênin, tạo ra một thế hệ cán bộ nòng cốt.

Bối Cảnh Lịch Sử: Chuyến Hành Trình Từ Moscow Đến Quảng Châu

Sự xuất hiện của Nguyễn Ái Quốc tại Quảng Châu vào cuối năm 1924 là kết quả của một quá trình chuẩn bị kỹ lưỡng và một tầm nhìn chiến lược sâu rộng. Bối cảnh quốc tế và trong nước lúc bấy giờ đã thôi thúc Người phải tìm một hướng đi mới, cấp bách hơn cho sự nghiệp giải phóng dân tộc.

Quyết Định Chiến Lược Từ Quốc tế Cộng sản và Cá nhân Nguyễn Ái Quốc

Sau nhiều năm hoạt động ở Pháp và Liên Xô, Nguyễn Ái Quốc đã tích lũy được những kinh nghiệm quý báu về lý luận và thực tiễn cách mạng. Người hiểu rõ sự cần thiết phải có một chính đảng vô sản lãnh đạo để đưa cách mạng Việt Nam đến thành công. Tháng 10 năm 1923, Người được Quốc tế Cộng sản cử sang làm việc tại Ban Phương Đông, sau đó là tham dự Đại hội Quốc tế Cộng sản lần thứ V (tháng 6 – 7 năm 1924). Chính tại đây, Quốc tế Cộng sản đã quyết định cử Người về châu Á để nghiên cứu, khảo sát và tìm cách tổ chức phong trào cách mạng ở các nước thuộc địa. Đây là một sự tin tưởng lớn lao, thể hiện tầm quan trọng của Nguyễn Ái Quốc trong chiến lược toàn cầu của Quốc tế Cộng sản.

Nguyễn Ái Quốc nhận thấy Quảng Châu, một thành phố cảng lớn của Trung Quốc, với vị trí địa lý thuận lợi và cộng đồng người Việt đông đảo, cùng với phong trào cách mạng đang lên ở Trung Quốc, là địa điểm lý tưởng để xây dựng căn cứ địa cách mạng cho Việt Nam. Tại đây, Người có thể dễ dàng liên lạc về nước, tập hợp lực lượng, và nhận sự hỗ trợ từ các yếu tố quốc tế.

Hành Trình Bí Mật và Những Bước Chuẩn Bị Cuối Cùng

Cuối năm 1924, Nguyễn Ái Quốc, với bí danh Lý Thụy (hoặc Tống Văn Sơ), đã bí mật rời Liên Xô, vượt qua nhiều khó khăn và thử thách để đến Quảng Châu. Chuyến đi này không chỉ là một hành trình vật lý mà còn là sự chuẩn bị tinh thần và chiến lược. Người đã mang theo những tư liệu quý giá về chủ nghĩa Mác-Lênin, kinh nghiệm xây dựng đảng và phát động phong trào quần chúng. Sự có mặt của Người tại Quảng Châu diễn ra trong bối cảnh chính trị phức tạp ở Trung Quốc, nơi Quốc Dân Đảng của Tôn Dật Tiên đang hợp tác với Đảng Cộng sản Trung Quốc và nhận được sự giúp đỡ từ Liên Xô. Điều này tạo ra một môi trường tương đối thuận lợi cho hoạt động cách mạng của Người.

Nguyễn Ái Quốc đã nhanh chóng hòa nhập vào môi trường mới, tìm hiểu về tình hình phong trào yêu nước của kiều bào và các nhóm thanh niên Việt Nam đang hoạt động tại đây. Người cẩn trọng trong từng bước đi, từ việc tìm chỗ ở, thiết lập các mối quan hệ, cho đến việc xác định đối tượng để tiếp cận và gây dựng lực lượng. Mỗi hành động đều hướng tới mục tiêu lớn là xây dựng một tổ chức cách mạng vững mạnh.

Mục Đích Cao Cả: Nguyễn Ái Quốc Về Quảng Châu Để Kiến Tạo Nền Móng Cách Mạng

Sự hiện diện của Nguyễn Ái Quốc tại Quảng Châu không phải là ngẫu nhiên, mà là một bước đi có chủ đích, nhằm thực hiện nhiều nhiệm vụ trọng tâm để chuẩn bị cho sự bùng nổ của cách mạng Việt Nam. Các hoạt động của Người tại đây đã định hình rõ ràng con đường đấu tranh giải phóng dân tộc.

Nối Lại Liên Lạc và Thăm Dò Phong Trào Cách Mạng Trong Nước

Một trong những mục tiêu hàng đầu của Nguyễn Ái Quốc khi về Quảng Châu là nối lại liên lạc với phong trào cách mạng trong nước. Sau Thế chiến thứ nhất, phong trào yêu nước Việt Nam vẫn còn phân tán, chủ yếu là các hoạt động của các sĩ phu yêu nước cũ hoặc các nhóm nhỏ lẻ. Người cần nắm bắt tình hình thực tế, đánh giá đúng đắn các khuynh hướng, tìm kiếm và tập hợp những người có tinh thần yêu nước, có chí hướng cách mạng.

Người đã chủ động tiếp xúc với các nhóm thanh niên Việt Nam đang hoạt động tại Quảng Châu, đặc biệt là các thành viên của Tâm Tâm Xã. Đây là một tổ chức yêu nước theo khuynh hướng cách mạng dân chủ tư sản, được thành lập từ năm 1923. Nguyễn Ái Quốc nhìn thấy tiềm năng của những người trẻ tuổi này. Người từng bước gây ảnh hưởng, thuyết phục họ từ bỏ các khuynh hướng tư sản để đi theo con đường cách mạng vô sản.

Thành Lập và Củng Cố Các Tổ Chức Tiền Thân Của Đảng Cộng Sản

Để tập hợp và giáo dục lực lượng cách mạng, Nguyễn Ái Quốc nhận thấy cần phải có một tổ chức tiên phong. Đây là nhiệm vụ cốt lõi, mang tính chất quyết định sự thành bại của cách mạng.

Tầm Ảnh Hưởng Lên Tâm Tâm Xã và Chuyển Hóa Lực Lượng

Nguyễn Ái Quốc đã khéo léo tác động vào tổ chức Tâm Tâm Xã, chuyển hóa nó thành một tổ chức cách mạng theo chủ nghĩa Mác-Lênin. Người đã phân tích rõ những hạn chế của chủ nghĩa quốc gia cũ, chỉ ra con đường cách mạng đúng đắn là giải phóng dân tộc gắn liền với giải phóng giai cấp. Dưới sự dẫn dắt của Người, nhiều thành viên cốt cán của Tâm Tâm Xã đã giác ngộ lý tưởng cộng sản. Họ trở thành những hạt nhân đầu tiên cho tổ chức cách mạng mới. Một trong những sự kiện quan trọng là cuộc đấu tranh để giải thoát Phan Bội Châu. Mặc dù Phan Bội Châu không chấp nhận đi theo con đường Cộng sản, Nguyễn Ái Quốc vẫn tích cực vận động, nhằm khẳng định tinh thần đoàn kết và tranh thủ ảnh hưởng.

Sáng Lập Việt Nam Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội: Bước Ngoặt Lịch Sử

Vào tháng 6 năm 1925, Nguyễn Ái Quốc đã thành lập Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội tại Quảng Châu. Đây là một bước ngoặt lịch sử quan trọng, là tổ chức tiền thân trực tiếp của Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội được tổ chức chặt chẽ theo nguyên tắc tập trung dân chủ, với mục tiêu rõ ràng: giải phóng dân tộc, giành độc lập tự do. Nguyễn Ái Quốc đã trực tiếp lãnh đạo Hội, xây dựng Điều lệ, phương hướng hoạt động và tổ chức các cơ quan chuyên trách như Tổng bộ, chi bộ.

Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội không chỉ là nơi tập hợp những người yêu nước. Đây còn là một trường học cách mạng thực thụ. Các thành viên được học tập lý luận Mác-Lênin, được rèn luyện về tư tưởng và phương pháp công tác quần chúng. Tổ chức này nhanh chóng phát triển, có chi bộ ở nhiều địa phương trong nước và ở nước ngoài. Sự ra đời của Hội đã tạo ra một lực lượng cách mạng có tổ chức, có định hướng rõ ràng.

Nguyễn Ái Quốc với các cán bộ cách mạng tại Quảng ChâuNguyễn Ái Quốc với các cán bộ cách mạng tại Quảng Châu

Công Tác Đào Tạo Cán Bộ Cách Mạng: Hạt Giống Cho Tương Lai

Nhận thức rõ tầm quan trọng của công tác cán bộ, Nguyễn Ái Quốc đã đặc biệt chú trọng việc đào tạo đội ngũ cán bộ cách mạng. Đây là những “hạt giống đỏ” sẽ gieo mầm cho phong trào cách mạng trong tương lai.

Mở Các Lớp Huấn Luyện Chính Trị Đầy Chất Lượng

Trong giai đoạn 1925-1927, Nguyễn Ái Quốc đã tổ chức nhiều lớp huấn luyện chính trị tại Quảng Châu. Các lớp học này được tiến hành một cách bài bản, khoa học, với nội dung phong phú và sâu sắc. Người trực tiếp đứng lớp, giảng dạy những bài học căn bản về chủ nghĩa Mác-Lênin, Cách mạng Tháng Mười Nga, lý luận về đảng cộng sản, về cách mạng giải phóng dân tộc. Các học viên được trang bị kiến thức về tổ chức, tuyên truyền, vận động quần chúng và kỹ năng đấu tranh cách mạng. Nhiều tài liệu giảng dạy của Người sau này được tập hợp thành tác phẩm “Đường Cách Mệnh”.

Các lớp học không chỉ truyền thụ kiến thức lý luận. Đó còn là nơi rèn luyện ý chí, tinh thần giác ngộ và lòng dũng cảm cho các học viên. Nguyễn Ái Quốc đã khơi gợi trong họ niềm tin mãnh liệt vào con đường cách mạng, vào khả năng giành độc lập của dân tộc.

Nguyễn Ái Quốc giảng dạy tại các lớp huấn luyện chính trị ở Quảng ChâuNguyễn Ái Quốc giảng dạy tại các lớp huấn luyện chính trị ở Quảng Châu

Tuyển Chọn Nghiêm Ngặt và Giảng Dạy Sâu Sắc

Việc tuyển chọn học viên cho các lớp huấn luyện được thực hiện rất chặt chẽ. Hầu hết là những thanh niên trí thức, tiểu tư sản yêu nước, có trình độ văn hóa, nhiệt huyết. Sau khi được đào tạo, họ được cử về nước hoặc sang các nước lân cận để gây dựng cơ sở, tuyên truyền chủ nghĩa Mác-Lênin và tổ chức quần chúng đấu tranh.

Nguyễn Ái Quốc đã áp dụng những phương pháp giảng dạy sáng tạo, dễ hiểu, kết hợp lý luận với thực tiễn Việt Nam. Người luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học đi đôi với hành, gắn liền lý thuyết cách mạng với những vấn đề cụ thể của đất nước. Chính từ các lớp huấn luyện này, nhiều cán bộ ưu tú đã trưởng thành, trở thành những lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước sau này.

Báo Thanh Niên: Cơ Quan Ngôn Luận Cách Mạng Đầu Tiên

Để truyền bá lý luận cách mạng một cách rộng rãi và hiệu quả, Nguyễn Ái Quốc đã sáng lập báo Thanh Niên – cơ quan ngôn luận của Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội. Số báo đầu tiên ra mắt vào ngày 21 tháng 6 năm 1925.

Báo Thanh Niên đóng vai trò vô cùng quan trọng. Nó là tiếng nói của cách mạng, là công cụ tuyên truyền chủ nghĩa Mác-Lênin, đường lối cách mạng giải phóng dân tộc. Báo được in ấn tại Quảng Châu và bí mật chuyển về nước. Nội dung báo tập trung phân tích tình hình thời sự, tố cáo tội ác của thực dân Pháp, cổ vũ tinh thần yêu nước, giải thích các khái niệm cách mạng một cách dễ hiểu. Báo Thanh Niên đã góp phần nâng cao nhận thức chính trị cho quần chúng nhân dân, chuẩn bị tư tưởng cho một cuộc cách mạng lớn.

Báo Thanh Niên, cơ quan ngôn luận của Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí HộiBáo Thanh Niên, cơ quan ngôn luận của Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội

Xây Dựng Cầu Nối Vững Chắc Với Quốc Tế Cộng Sản

Bên cạnh các hoạt động trong nước, Nguyễn Ái Quốc còn chú trọng xây dựng và củng cố mối liên hệ với Quốc tế Cộng sản và các phong trào cách mạng quốc tế. Người đã giữ vai trò là cầu nối quan trọng giữa cách mạng Việt Nam với phong trào cộng sản thế giới. Điều này giúp cách mạng Việt Nam nhận được sự ủng hộ về cả tinh thần lẫn vật chất, đồng thời học hỏi kinh nghiệm từ các nước bạn.

Người thường xuyên báo cáo tình hình cách mạng Việt Nam cho Quốc tế Cộng sản, tham gia các hội nghị quốc tế và tìm kiếm sự hỗ trợ. Mối liên hệ này không chỉ giúp Việt Nam không bị cô lập mà còn đưa cách mạng Việt Nam vào dòng chảy chung của cách mạng thế giới. Đây là một yếu tố then chốt giúp tăng cường sức mạnh và vị thế của phong trào.

Tác Động Sâu Rộng Và Di Sản Vô Giá Từ Giai Đoạn Quảng Châu

Giai đoạn hoạt động của Nguyễn Ái Quốc tại Quảng Châu từ cuối năm 1924 đến đầu năm 1927 có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, để lại di sản vô giá cho sự nghiệp cách mạng Việt Nam.

Phát Triển Lực Lượng Cách Mạng Trực Tiếp và Gián Tiếp

Trong khoảng ba năm, Nguyễn Ái Quốc đã trực tiếp đào tạo hàng trăm cán bộ cách mạng ưu tú. Những cán bộ này sau khi về nước đã trở thành những hạt nhân nòng cốt, phát triển các tổ chức cơ sở của Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội khắp cả nước. Họ đã tổ chức tuyên truyền, vận động quần chúng, gây dựng phong trào ở nhiều địa phương, từ Bắc chí Nam. Sự lan tỏa của các cán bộ này đã tạo ra một mạng lưới cách mạng rộng lớn, sẵn sàng cho những bước phát triển tiếp theo. Lực lượng này là tài sản quý giá nhất mà Người đã tạo dựng.

Định Hướng Lý Luận và Tư Tưởng: Con Đường Độc Lập Dân Tộc Gắn Liền Với Chủ Nghĩa Xã Hội

Trước Nguyễn Ái Quốc, các phong trào yêu nước ở Việt Nam thường đi theo con đường phong kiến hoặc dân chủ tư sản. Tuy nhiên, Nguyễn Ái Quốc đã mang đến một định hướng lý luận hoàn toàn mới mẻ và khoa học: chủ nghĩa Mác-Lênin. Người khẳng định rằng muốn cứu nước, giải phóng dân tộc, không có con đường nào khác ngoài con đường cách mạng vô sản.

Người đã khéo léo vận dụng lý luận Mác-Lênin vào điều kiện cụ thể của Việt Nam, giải thích các nguyên lý phức tạp một cách dễ hiểu. Điều này đã giúp các nhà cách mạng Việt Nam thoát khỏi những lối mòn tư tưởng cũ, có được một kim chỉ nam vững chắc để đấu tranh. Tư tưởng về độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, về sự lãnh đạo của chính đảng tiên phong đã ăn sâu vào tiềm thức của những người cộng sản Việt Nam.

Tiền Đề Quan Trọng Nhất Cho Sự Ra Đời Của Đảng Cộng Sản Việt Nam

Có thể khẳng định, những hoạt động của Nguyễn Ái Quốc tại Quảng Châu chính là bước chuẩn bị quan trọng nhất, mang tính chất quyết định cho sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam. Từ Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội, với đội ngũ cán bộ được đào tạo bài bản và đường lối rõ ràng, phong trào cộng sản ở Việt Nam đã phát triển mạnh mẽ.

Khi ba tổ chức cộng sản ra đời vào năm 1929, chính những cán bộ do Nguyễn Ái Quốc đào tạo đã đóng vai trò nòng cốt. Sau đó, dưới sự chủ trì của Người, các tổ chức này đã hợp nhất để thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam vào đầu năm 1930. Nếu không có giai đoạn Quảng Châu, không có sự chuẩn bị chu đáo của Nguyễn Ái Quốc, quá trình hình thành và phát triển của Đảng Cộng sản Việt Nam chắc chắn sẽ diễn ra khó khăn hơn rất nhiều.

Chuyến đi và những hoạt động của Nguyễn Ái Quốc ở Quảng Châu cuối năm 1924 đã mở ra một kỷ nguyên mới, đặt nền móng vững chắc cho con đường cách mạng vô sản của Việt Nam. Đây là giai đoạn Người đã tạo ra những tiền đề quan trọng về tổ chức, cán bộ và lý luận, góp phần quyết định vào thắng lợi của cách mạng giải phóng dân tộc sau này.

Viết một bình luận